Phim Điệp Viên 007
Phim về một điệp viên siêu đẳng điều tra tra mọi tội ác đưa ra ánh sáng những pha hành động đấu súng hấp dẫn phim hay có thuyết minh xem trực tiếp qua điện thoại.
Tiếp nối Skyfall, Spectre lại kéo dài sự thành công của một trong những series phim hành động điệp viên tuyệt vời nhất mọi thời đại.
Spectre vẫn tiếp tục đi theo motip quen thuộc của 007 vốn đã hằn sâu trong tâm trí khán giả với câu chuyện quá dễ đoán, nhưng công thức “007 + một bạn gái đồng hành + một người tình thoáng qua” vẫn khiến người xem cũng không thể rời mắt khỏi màn ảnh. Hướng khai thác quá khứ bí ẩn mờ mịt của Bond trong Spectre cũng là một phần đáng chú ý, nó tựa như bóng ma, xuất hiện một cách chập chờn, vô định.
Bộ phim không chỉ chứa nặng yếu tố hành động, rượt đuổi mà còn là một cuộc phiêu lưu nội tâm, tình cảm sâu sắc, lặng lẽ và tôn vinh. Vẫn là chiến đấu với kẻ xấu, vẫn là quyến rũ phụ nữ, đuổi bắt tội phạm xuyên quốc gia nhưng phần phim này, dường như James Bond thể hiện lòng trắc ẩn một cách sâu sắc và khó đoán hơn. Tuy nhiên, không vì vậy mà Spectre trở nên mệt mỏi.
Các cuộc đối thoại ngắn gọn, chặt chẽ và hài hước xuất hiện rải rác khắp phim tạo nên một không gian căng thẳng nhưng cũng nồng nàn, hóm hỉnh đủ cho các tuyến nhân vật phô diễn đầy đủ tính cách của mình.
Khởi chiếu trên toàn quốc từ ngày 06/11/2015, Spectre vẫn sẽ lại là một tác phẩm đáng xem khác của series về chàng điệp viên 007: James Bond mà không fan ruột nào có thể bỏ qua.
Kinh phí sản xuất Spectre lên đến 250 triệu USD, nhưng tôi cho rằng đây chính là phần phim thất bại và “chạm tới đáy” chất lượng của cả loạt phim về điệp viên 007 James Bond.
Sau hơn 50 năm tung hoành ngang dọc, cuối cùng cũng có ngày 007 khiến khán giả phải thất vọng bẽ bàng.
Điều gì đã khiến mọi thứ ra nông nỗi này?
Những dự cảm không lành
Ngay từ khi Spectre còn nằm trong chiến dịch quảng bá, nhà sản xuất và nhà phát hành tung ra bản nhạc chính của phim là Writing’s On The Wall với phần thể hiện của ca sĩ Sam Smith, nhiều người hâm mộ đã cảm nhận được “điều gì đó không ổn”. Bản thân ca khúc này là một tác phẩm hay, Sam Smith cũng là một giọng hát tốt, nhưng xét về tổng thể và phong cách thì nó không phù hợp với tinh thần của loạt phim 007.
Những cảnh hành động trong Spectre quá dễ dãi
Writing’s On The Wall không chỉ có giai điệu quá mềm mại, uyển chuyển, thiếu sự gai góc mà còn chất chứa nội dung, ca từ vô cùng yếu đuối, nhu nhược.
Chất diễm tình được đưa vào quá nặng trong nhạc phim khiến khán giả không chỉ hụt hẫng mà còn nghi ngờ về độ hấp dẫn của tác phẩm khi nó ra rạp.
Và quả nhiên, tiên đoán đã không lầm. Spectre có thể bị xem là phần phim “sến” nhất trong tất cả phần phim về 007 trong suốt hơn 10 năm qua, thậm chí trong cả chu kỳ lịch sử của nhân vật James Bond trên màn ảnh rộng.
Điệp viên 007 lần này trong Spectre không chỉ hành xử lỗ mãng, thiếu tính toàn mà còn quá… đam mê sắc dục. Việc xây dựng mối quan hệ kỳ quặc giữa James Bond và nhân vật của Monica Bellucci khiến khán giả gần như… nổi giận.
Còn việc phối hợp giữa 007 và nàng Swann “Léa Seydoux” thì lại quá lãng mạn và trẻ con hơn mức cần thiết. Ngoài việc diện đồ đẹp, bay bổng dù diêm dúa nhưng có thể cho qua thì phần hành xử, giao tiếp của cả hai nhân vật trong phim đều lãng mạn đến “không thể chấp nhận được”. Đặc biệt, trường đoạn cuối khi James Bond nhìn sang người yêu rồi bỏ súng xuống có thể xem là “đỉnh cao” của sự xói mòn và phong cách giáo điều kiểu thập niên 90 mà hầu như các bộ phim hiện đại ngày nay đều ra sức rũ bỏ.
Vai diễn của Monica Bellucci gây hụt hẫng
Bên cạnh “chất sến” đã tàn phá Spectre thì việc sử dụng Monica Bellucci trong một vai khách mời cũng bị xem là một quyết định góp phần khiến bộ phim bị tẩy chay. Trong suốt các chiến dịch quảng bá trước đó, hình ảnh nàng Malèna Monica Bellucci thường xuyên được sử dụng để làm một trong những yếu tố hút khách, bởi Monica Bellucci không chỉ là một huyền thoại mà còn là “Bond girl” lớn tuổi nhất trong lịch sử: 50 tuổi. Dù vậy, cho đến khi ra rạp, người xem mới bị “vỡ mộng” vì vai diễn bé tẹo thiếu sức sống, hoàn toàn mờ nhạt với trình độ và tiếng tăm của Monica Bellucci.
Bất cứ những ai từng nghi ngờ việc sử dụng nàng thơ người Ý này trong Spectre chỉ là một chiêu trò thì họ đã hoàn toàn chính xác.
Daniel Craig đã già và 007 cần một cú hit mới
Không cần phải đến cuối phim, khi Daniel Craig quăng khẩu súng xuống đất và bước về phía Léa Seydoux, mà ngay từ khi nhìn… poster phim, khán giả đã nhận thấy được rằng thời kỳ của một James Bond nữa sắp kết thúc. Ở tuổi 50, vẻ ngoài của Daniel Craig đã “luống mùi già” với làn da nhăn nheo, đôi mắt đầy vết chân chim và cơ thể kém dẻo dai, săn chắc. Dù khi khoác lên mình những chiếc áo sơ mi bó sát hay những bộ suit đắt tiền, đẹp đẽ, trông Daniel Craig vẫn còn phong độ nhưng ai ai cũng hiểu đã đến lúc ông cần phải giã từ vũ khí.
Dấu hiệu tuổi tác xuất hiện trên gương mặt của Daniel Craig
Sự sa sút về sức khỏe của Daniel Craig có lẽ đã làm ảnh hưởng đến toàn bộ phong cách và độ hấp dẫn của những phân cảnh hành động trong phim. Cảnh đánh trên máy bay thì quá giả tạo. Trường đoạn vật lộn trên xe lửa dù ghê gớm nhưng diễn ra quá nhanh. Phân cảnh thoát khỏi hang ổ của băng đảng Spectre thì dễ dàng không khác gì… ăn trộm một quả trứng. Còn ở khúc cuối, khi 007 nỗ lực tìm cách cứu nàng Swann thì được xây dựng không khác gì cảnh một chàng… Mario đi cứu công chúa với thành công có được chỉ sau một cú nhảy.
Tất cả mọi thứ đều diễn ra qua dễ dãi, qua loa, hời hợt, thiếu sự tính toán cũng như không hề gợi lên cho khán giả một cảm giác thán phục nào. Đáng lẽ, nếu không đủ sức để “cân” những màn đấu võ hay rượt đuổi dữ dội, thì 007 cần thông minh và có nhiều tình tiết cài cắm hơn thế, nhưng rất tiếc, James Bond lần này thiếu cả ba: sắc, sức và trí.
Spectre có thể bị xem là phần phim “sến” nhất trong tất cả phần phim về 007 trong suốt hơn 10 năm qua
Tuy nhiên, nếu chỉ “đổ thừa” cho mỗi Daniel Craig vì chất lượng tệ của phim thì có lẽ hơi… oan ức, bởi tội đồ lớn nhất, dĩ nhiên, chính là đạo diễn Sam Mendes. Nhà làm phim từng sở hữu tượng Oscar này khiến khán giả thất vọng cùng cực khi thể hiện sự hoang mang, lạc lối rõ rệt của mình trong cách xây dựng một bộ phim. Nếu Skyfall có màu sắc u ám ảm đảm với độ cô đọng mang tính nghệ thuật thì Spectre là một chiều kích ngược lại, quá sáng sủa, quá phô trương, quá khoe mẽ nhiều hơn mức cần thiết.
Đạo diễn lừng danh của American Beauty năm nào đã rơi vào cái bẫy do chính mình bày ra với quá nhiều tiểu tiết cần chú ý như nhạc phim, trang phục, hành động, tình cảm… để rồi cứ loay hoay và không giải quyết được cái gì triệt để.
Đó là chưa kể, những thứ đáng để tâm thì Sam Mendes lại lãng quên, đơn cử như những “đồ chơi” vốn là điều thường gây hứng thú trong loạt phim về James Bond thì lại được khắc họa quá qua loa trong phần này. Vũ khí của James Bond chỉ vọn vẹn có một chiếc xe xài chưa được 3 phân cảnh và một chiếc đồng hồ biết nổ xưa như trái đất.
Thật đáng tiếc khi phải nói, Spectre là thất bại đáng lãng quên nhất trong nền điện ảnh thế giới năm 2015. Tính đến thời điểm hiện tại, thứ duy nhất mà khán giả nhận được chỉ là cảm giác thất vọng cùng cực về bộ phim.